“Mẹ Phân Phân, con gái rượu này vẫn phải gả đi nhân lúc thanh xuân mơn mởn, giữ lâu sẽ thành gái già. Đến lúc đó gả cũng không gả được, bà nuôi cô ta cả đời à?” Người phụ nữ từ trên núi trở về đi ngang qua, nghe thấy đối thoại của bọn họ thì chen miệng nói.
“Sao không chứ, đã xem mắt người ta rồi, mấy tháng nữa là kết hôn.” Bà ta cười đắc ý, sau đó nói với cô: “Cháu nói với cha cháu tí, làm chú đừng quên lì xì.”
Người nghe thấy lời này của bà ta đều kinh ngạc, không ngờ bà ta thật sự cam lòng gả con gái đi. Lúc trước rất nhiều người có điều kiện không tệ tới cửa, không phải đều bị bà ta đuổi đi à. Cũng không biết nhà ai có thể khiến bà ta đồng ý.
Buổi tối ăn uống xong xuôi, ba người Diệp Ninh và Diệp Lan, Diệp An ngồi trong sân hóng mát, bà cụ sát vách tiến tới giống như có tin tức lớn.
“Cháu biết đối tượng bác gái cháu xem mắt cho Phân Phân là ai không?” Rõ ràng ngoài sân không có ai, trong sân cũng không có người ngoài, bà cụ vẫn nhỏ tiếng hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây