Cô ấy còn nói cho cô nên chuẩn bị những gì cho buổi phỏng vấn, lại nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cậu chỉ có mỗi bộ quần áo này thôi à?”
Cô nhìn lại mình, nhà cô nghèo, mua được cho cô vài bộ quần áo tử tế để thay đã là tốt lắm rồi, như Diệp Lan từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ mặc quần áo mới kìa, toàn là mặc lại quần áo cũ của cô thôi. Mà Diệp An là con trai cũng không có quần áo mới, tất cả đều được sửa lại từ quần áo của Diệp Thanh Sơn, có thể nói là những gì tốt nhất trong nhà đều dành cho cô cả.
“Thế này cũng tốt lắm mà.” Sạch sẽ lại nhẹ nhàng, cộng thêm vẻ ngoài của cơ thể này, rất trẻ trung xinh đẹp.
“Lần trước đi thi cậu đã mặc bộ này rồi, chắc chắn không thể mặc lại bộ này đi phỏng vấn nữa.” Vương Dao cảm thấy Diệp Ninh là người được cô ấy tiến cử, nếu cô mà kém hơn thì sẽ làm mất mặt cô ấy: “Đi thôi, cậu đến nhà nhà tớ đi, tớ có mấy bộ quần áo mới may, dáng người chúng mình giống nhau, chắc là cậu mặc được đấy.”
“Không cần đâu.” Cô nghĩ đi làm mà cứ đổi qua đổi lại hai bộ quần áo thì cũng không tốt lắm: “Tớ sẽ tự mua một bộ, gu thẩm mỹ của cậu tốt, chi bằng cậu đi chọn với tớ nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây