Hôm nay người đi dạo phố với bà ta còn có chị dâu nhà mẹ đẻ. Bọn họ đi loanh quanh đến bộ bán nhà, chỉ thấy đội ngũ xếp hàng ở đó thật dài, tất cả đều là người tới mua nhà.
“Người mua nhà nhiều thật đó, cô nói với Triệu Cương chưa, nhà cửa không đợi ai đâu. Cô xem nhiều người mua như vậy, không chắc chắn từ sớm sẽ không giành được đâu. Hơn nữa cô cũng phải tính toán cho bản thân, có một căn nhà của riêng mình, già rồi mới có nơi nương tự. Cô cũng đừng chê tôi nói chuyện khó nghe, con gái cuối cùng sẽ là của người khác, nó lấy người ta, có gia đình của mình, đến lúc đó đâu chú ý đến cô nữa. Bản thân cô có nhà, cho thuê, già rồi mới có tiền dưỡng lão.” Chị dâu tỏ vẻ suy nghĩ cho bà ta.
“Tôi biết, nhưng Triệu Cương không đồng ý, nói chúng tôi nhiều nhà rồi, không tính mua nữa. Tôi lấy tên của Nghiên Nghiên cũng không được, nói là sẽ cho nó một căn nhà làm của hồi môn, thứ khác đều cho Triệu Dương. Tôi có thể làm gì, muốn trách thì trách bản thân tôi vô dụng, nếu như sinh con trai là tốt rồi.” Lý Phương thở dài.
Hai người vừa nói chuyện, đến phòng triển lãm xem nhà ở.
“Cô nhìn bên kia kìa, có phải Triệu Cương nhà cô không?” Chị dâu kéo Lý Phương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây