Bây giờ tiến vào một đoạn tình cảm mới thì sẽ không công bằng với người khác, nhất là khi người này còn là anh của bạn tốt, đừng để ầm ĩ đến mức cuối cùng mất cả bạn tốt.
“Người khác không rõ nhưng cậu thì biết quá trình câu chuyện mà. Mặc dù tớ chưa từng yêu đương với Thịnh Cảnh Xuyên, nhưng tớ thầm mến lâu như vậy, không thể quên ngay được, như vậy không công bằng với người khác.” Vương Dao từ chối.
“Ôi trời, tớ cũng không bảo cậu yêu đương luôn đâu, chỉ giới thiệu cho mọi người quen biết thôi, coi như biết thêm bạn. Chung đụng trước, hiểu biết lẫn nhau, thích hợp thì tốt, không thích hợp thì làm bạn. Nếu cậu bằng lòng thì để họ làm anh trai cậu cũng được.” Tiểu Vũ không tin vừa gặp đã yêu, Vương Dao và Thịnh Cảnh Xuyên cũng chỉ gặp một lần, còn có thể yêu chết đi sống lại sao? Theo cô ấy thấy, do cô gặp quá ít người đàn ông thôi.
Hẹn mọi người cả rồi, không đi không được. Cuối tuần, Vương Dao chọn đồ mãi, cuối cùng cô mặc một chiếc váy màu trắng, chiếc váy này còn mua từ tiệm của Diệp Ninh.
Thời tiết tốt, mọi người quyết định đến ngoại ô dạo chơi. Chiều cao tướng mạo của ba người anh trai Tiểu Vũ đều không tệ. Anh của cô ấy vẫn đang học đại học, lớn hơn họ một khóa. Anh ấy đeo mắt kính, ra ngoài chơi còn mang theo một quyển sách, không trò chuyện mấy câu đã đến bên cạnh tự đọc sách, giống hệt một mọt sách, hoàn toàn không phải kiểu Vương Dao thích. Anh họ bên nội lớn hơn họ sáu tuổi, sau khi tốt nghiệp làm việc một năm thì ra biển buôn bán, khá biết ăn nói, nhưng vì biết ăn nói quá nên cô luôn cảm thấy anh ta quá láu cá. Anh họ bên ngoại của Tiểu Vũ cũng làm việc rồi, anh đi làm ở đơn vị, tính cách lịch sự, rất có tài học. Vương Dao cảm thấy nói chuyện với anh vô cùng thoải mái, anh luôn có thể nói chuyện chạm đến lòng cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây