“Ui da, bé ngoan của bà, chú và thím về rồi, lần sau trở lại thăm cháu.” Nhìn thấy cháu trai nhỏ như vậy, bà cụ đau lòng: “Hai cháu đi công tác cứ mang con theo, không cần ở nhà cùng chúng ta.”
Cô rất lâu không tới Dương Thành rồi nên phải đi một chuyến, Thịnh Cảnh Xuyên cũng muốn đi. Bọn họ lo mang An An đi thì hai cụ già sẽ buồn, hơn nữa tuổi An An cũng còn nhỏ, bọn họ định để đứa trẻ ở lại Bắc Thành.
“Biết tấm lòng của hai cháu, cứ mang con theo đi. An An là con trai, cùng hai cháu đi khắp nơi, mở mang thêm kiến thức cũng tốt.” Ông cụ bên cạnh nói.
Tuổi của bọn họ đã lớn, trên người mang theo dáng vẻ già nua, con trẻ không ở lâu với họ được. Huống chi bây giờ sức khỏe bà cụ không tốt, ông ấy phải chăm sóc, không có sức lực chăm chắt trai.
“Được, chúng cháu sẽ nhanh chóng trở về.” Thịnh Cảnh Xuyên hơi hối hận vì làm ăn quá lớn, huyên náo đến mức bây giờ muốn ở cùng ông bà nội nhiều hơn cũng không làm được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây