“Chủ tịch Diệp, đất trống ngoại ô phía Tây cực kỳ lớn, có điều cách thành chính quá xa.” Vương Chí Trung nhìn trúng chính là một mảnh đất trống cách vòng hai không xa, tuy hơi nhỏ nhưng vị trí địa lý tốt.
Cô cũng thích vị trí đó, đồng thời dự định vay tiền mua nó về để xây dựng một tòa nhà văn phòng.
“Đất trống ngoại ô phía Tây dùng để xây nhà máy, lớn một chút mới tốt.” Diệp Ninh cười nhẹ.
Vài ngày trước Thịnh Cảnh Xuyên đến tìm cô và nói rằng Cương Tử đã tìm ra được cách có thể lấy được, anh hỏi cô có muốn không, cô đương nhiên muốn. Bây giờ giá đất đã rẻ, còn có quan hệ bên phía Cương Tử thì giá hơn một nửa, giá cả ưu đãi còn giảm hơn một nửa, cuối cùng lấy giá khá thấp mua lại được miếng đất lớn ở ngoại ô phía Tây. Đừng nói Vương Chí Trung, anh cũng không hiểu cô mua cái gì. Chỗ kia ngoại trừ lớn thì thật sự không có ưu điểm gì, ai có thể nghĩ tới vùng hoang vu bây giờ sau này sẽ xây thành nhà cao tầng. Đến lúc đó chỉ một khoản phá dỡ đã đủ cho cô dưỡng lão, giá cả rẻ như vậy, cô thật sự không nhịn được.
Anh ta sửng sốt một chút, mảnh đất lớn như vậy dùng để xây? Vậy quy mô phải lớn bao nhiêu? Xem ra chủ tịch Diệp cũng không phải không tranh quyền thế giống như bề ngoài, dã tâm cực kỳ lớn, đối với nhân viên mà nói thì có bà chủ như vậy mới là chuyện tốt, anh ta lập tức tràn đầy ý chí chiến đấu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây