“Làm theo yêu cầu, trong cửa hàng chỉ có mình cô thôi sao?” Diệp Ninh đoán có lẽ ông thợ may là ông hoặc là thầy của cô gái này.
“Đúng, trong cửa hàng chỉ có mình tôi, cô muốn mặc gấp à?” Kim Nặc cẩn thận nhìn cô, dáng người tuyệt hảo. Trong lòng cô ấy ngứa ngáy, nếu cô ấy mặc quần áo cô ấy may thì chắc chắn rất đẹp.
Cô nhìn ánh mắt lóe sáng của cô gái, hơi nhướng mày: “Bình thường chỉ có một mình cô à? Ý tôi hỏi là có ông thợ may không?”
Chắc là lo lắng cô ấy còn trẻ may không đẹp, Kim Nặc không tức giận, đây không phải lần đầu tiên, ngay cả người mới đến cũng nghĩ cô ấy là học trò.
“Tôi chính là chủ của tiệm này, quần áo treo trên tường chính là tôi may, thỉnh thoảng mẹ tôi sẽ giúp đỡ tôi. Về tay nghề cô không cần lo lắng, nếu như tôi may quần áo xong mà cô cảm thấy tay nghề không tốt thì cứ trả lại cho tôi.” Kim Nặc cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây