Một đêm không ngủ, mắt của Dương Uyển Tình hơi sưng lên, cũng khiến cho mẹ Dương cảm thấy nghi ngờ. Trong khoảng thời gian này, sắc mặt của cô ấy vẫn luôn không tốt, bởi vì thường xuyên khóc nên mắt luôn sưng đỏ.
“Hôm nay dậy sớm vậy sao, ngủ thêm chút đi, phụ nữ nên nghỉ ngơi tốt lúc ở cữ. Đặc biệt bây giờ con cũng không còn đứa con nữa, nếu bây giờ không chăm sóc tốt cơ thể thì sau này sẽ không thể mang thai.” Mẹ Dương vừa nói vừa múc cháo giúp cô: “Mẹ có cho táo đỏ và kỷ tử vào, uống nhiều một chút.”
Dương Uyển Tình nhận lấy bát cháo, sững sờ nhìn mẹ. Bà ấy vẫn yêu thương dịu dàng như vậy, nhưng tại sao lại đứng về phía cha? Nói cho cùng, đứa con gái như cô ấy vẫn không quan trọng bằng chồng, mà cha lại để tâm tới mặt mũi nhất. Lúc này, bát cháo trong tay cũng giống như thuốc đắng, đắng chát nuốt không trôi.
“Mẹ, hôm qua con và Tú Lan đã hẹn đi leo núi, sau khi kết hôn xong cũng không thể chơi đùa vui vẻ, con cảm thấy trong lòng khó chịu muốn đi ra ngoài hít thở không khí một lát.” Dương Uyển Tình mấp máy môi nói.
Mẹ Dương nhìn gương mặt tái nhợt của con gái, đau lòng vỗ lưng cô ấy: “Đi đi, đi leo núi cẩn thận một chút, đừng về quá muộn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây