Thục Phương cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Đề lần này khó.”
Cô ta đang muốn nói chuyện thì thấy cô tư đi vào, lời đến khóe miệng lại nuốt vào.
“Con về phòng làm bài tập đi.” Cô tư đuổi cô bé, ánh mắt phức tạp nhìn con gái cả: “Qua tết là con đã mười bảy rồi, nên hiểu chuyện. Chúng ta ăn cơm nhà họ Thịnh, ở nhà họ Thịnh, còn cầm tiền lương của ông nội Thịnh và bà nội Thịnh thì phải làm tốt công việc của mình. Nếu con cảm thấy uất ức thì trách mẹ, trách mẹ không sinh ra con ở gia đình tốt.”
“Mẹ ...” Thục Bình nhỏ giọng uất ức gọi.
“Ban đầu đã nói con thi được hạng cao thì có thể tiếp tục đi học, con làm được rồi, mẹ cũng không đổi ý, nhưng con đừng ở đây nữa. Ngày mai mẹ đến trường hỏi xem có thể trọ ở trường không.” Cô tư lại nhìn con gái, không đợi cô ta phản bác đã rời đi. Lát nữa còn phải rửa bát, rời đi quá lâu thì không tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây