“Ông ta không dám, không có lá gan đó, nhưng nhất định sẽ khi không gây chuyện. Chị thấy là lớn tuổi rồi nên đầu óc cũng không minh mẫn nữa, khế thư đã viết còn muốn làm ông. Chị trở về nói cho ông cụ Diệp, bây giờ chúng tôi là thân thích bình thường, không hề có tình cảm, không có chuyện thì đừng tới, có chuyện cũng đừng tới.” Diệp Ninh không để ý người bên nhà cũ, dù sao cũng không có chuyện tốt.
Biết mấy người Diệp Ninh không tới, gương mặt của ông cụ Diệp xanh mét.
“Đã bảo nó là một đứa ăn cháo đá bát, sao lại tới chứ.” Gương mặt của Phương Tiên Phượng đầy giễu cợt.
Kim Tú Lệ ở bên cạnh cũng gật đầu: “Đương nhiên rồi, không phân biệt được ai là người thân ruột thịt. Công việc, công ăn việc làm ổn định, không nghĩ đến chú ruột, cho một gian phòng, cũng không biết Lý Phương dạy dỗ thế nào.”
Vợ mới là người thôn khác gả tới, không biết rõ chuyện trước đây của nhà ông Diệp. Bây giờ nghe vậy, Diệp Ninh còn là người có công việc? Vậy sao lại đưa công việc cho nhà ông chú ba mà không cho ông nội mình?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây