“Một năm không gặp, huyện Hoàn Sơn cũng không thay đổi gì cả.” Diệp Lan nhìn kiến trúc ở núi Hoàn Sơn, so sánh với Bắc Thành, nơi này giống như nông thôn vậy.
Đi xe đến thôn An Nhân mất hơn hai tiếng đồng hồ, Diệp An ở đây trông hành lý, Thịnh Cảnh Xuyên và hai chị em đi ra ngoài mua chút đồ, chủ yếu là mua thức ăn và thịt. Nhà bọn họ không có ai, đồ ăn trong nhà cũng không có.
Ở Bắc Thành lâu đã quen, lúc đi dạo xung quanh huyện Hoàn Sơn đã cảm thấy nơi này vô cùng nhỏ, đi mấy bước đã đi hết huyện rồi, hơn nữa cũng không có gì có thể mua.
“Có muốn mua ít thức ăn không, bánh quy này kia?” Thịnh Cảnh Xuyên trông thấy bọn họ mua đồ ăn và thịt nên hỏi.
“Không cần, anh quên rồi sao, Vương Dao cho em một túi lớn, cô anh lại cho em một túi thật lớn, cũng còn chưa ăn đây.” Diệp Ninh suy nghĩ một chút, lại quay lại mua một ký kẹo trái cây, chuẩn bị về thôn chia cho tụi nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây