Buổi trưa ngày 24 âm lịch, vẫn có không ít người đến nhập hàng, đến khoảng chừng ba giờ chiều, không còn có người đến nhập hàng nữa, Diệp Ninh mới triệu tập tất cả mọi người lại họp.
Bọn họ làm việc ở trong công ty khoảng chừng hai hai ngày, vốn không đến một tháng thì không thể phát tiền lương, nhưng cũng gần tới lễ Tết, nhiều người sống cũng khá khó khăn, cô định sẽ phát một nửa tiền lương cho bọn họ.
“Những thời gian này, mọi cố gắng của mọi người tôi đều nhìn thấy, mọi người vất vả rồi. Lát nữa mọi người tính toán lại hoa hồng của mình rồi đối chiếu với tôi, nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ phát cho mọi người một nửa tiền lương trước, còn dư lại sang năm sẽ phát, mọi người thấy có vấn đề gì không?”
Phát tiền lương? Mọi người nhìn nhau, hôm qua bọn họ còn thảo luận xem có nên tạm ứng cửa hàng trước tiền lương để dùng dịp Tết hay không, không nghĩ tới hôm nay bà chủ đã nói sẽ phát một nửa tiền lương cho bọn họ rồi.
“Thật sự sẽ phát tiền lương cho chúng tôi sao?” Ánh mắt Lâm Mạn Mạn lấp lánh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây