Diệp Ninh gật đầu, nói chuyện trong tiệm không tiện lắm, cô dẫn bọn họ đi quán trà nói chuyện.
“Chắc chị Trương đã nói với anh rồi, tôi không nói chi tiết nữa, chúng ta nói thẳng vào vấn đề. Mỗi chiếc quần jeans mười lăm tệ, áo sơmi từ mười tệ đến hai mươi tệ, giá tối thiểu là mười tệ trở lên. Sau này giá bán bao nhiêu tự anh quyết định, có thể kiếm được bao nhiêu phải xem anh.” Diệp Ninh không vòng vo, nói thẳng chuyện bọn họ quan tâm nhất.
Trương Hướng Hồng tính toán, quần jeans mười lăm tệ một chiếc, bán rẻ nhất cũng là hai mươi hai, nói cách khác có thể kiếm bảy tệ. Trung bình một ngày bán mười chiếc, chỉ quần jeans thôi đã có thể kiếm bảy mươi tệ. Cô ấy nắm chặt quần, kìm nén xúc động chờ cô nói tiếp.
“Đồ trang sức và đồng hồ điện tử nhiều giá quá, tôi không nhớ rõ, thật ra những món đồ này nhiều lợi nhuận hơn quần áo. Anh Lý có muốn mở quầy hàng không?” Diệp Ninh nhìn anh ấy.
“Sao?” Lý Quý Hòa cho rằng anh ấy chỉ làm nền, không ngờ cô lại nói chuyện với anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây