“Sớm thế?” Diệp Ninh rất hài lòng về thái độ của cô ấy, mở cửa để cô ấy đi vào. Cô đưa bảng giá đã chuẩn bị vào hôm qua cho cô ấy: “Tôi đưa cô bảng giá, tất cả áo sơmi và quần jeans chia làm hai mươi lăm và ba mươi tệ, đồ trang sức đồng giá mười lăm tệ, đồng hồ điện tử giá cả cao có thấp có, một lát tôi sẽ dạy cô kỹ lưỡng. Đúng rồi, cô tên gì?”
“À, tôi tên Trương Hướng Hồng, đã tốt nghiệp trường cấp hai. Năm 1970, tôi về quê tham gia sản xuất ở nông thôn, năm ngoái mới trở về.” Hôm qua cô ấy quá lo lắng nên quên giới thiệu.
Cô ấy nói xong, cô ấy căng thẳng nhìn cô. Bây giờ trong thành phố có rất nhiều người hiểu lầm thanh niên trí thức, cũng không biết sau khi biết cô ấy là thanh niên trí thức thì cô chủ có còn cần nữa không.
“Cô kết hôn chưa?” Diệp Ninh không có thành kiến gì với thanh niên trí thức, trái lại cô thông cảm cho bọn họ, chỉ là cảnh ngộ của nguyên chủ không tốt lắm.
“Đã kết hôn rồi, có hai đứa bé, một nam một nữ.” Trương Hướng Hồng nhắc đến con chợt nở nụ cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây