Em không biết đâu, hai ba năm trước người chồng nông thôn của cô ấy còn đến đây tìm, quỳ xin cô ấy trở về nhưng cô ấy cũng không đồng ý, vừa đi vừa khóc đấy. Thật đáng thương.”
Lồng ngực Diệp Ninh khó chịu, thở dốc một hơi: “Vậy sao, chú Diệp rất tốt, nếu như dì Lý Phương không ở đây vậy thì em đi tới khu Nam Thành hỏi một chút vậy, bao nhiêu tiền thế ạ?”
Trả tiền xong, cô mang theo đồ rời đi, trở lại xe taxi, bảo tài xế lái xe đi tới nhà khách. Lần này nghe ngóng được tin tức của Lý Phương cũng coi như hiểu rõ được tâm sự của nguyên chủ, còn có chị em Diệp Lan.
Cô vừa rời đi không bao lâu thì có một chiếc xe nhỏ dừng lại trước quầy căn tin, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp bước từ trên xe xuống: “Thật là hết cách với con, cũng không thể ăn nhiều đồ ăn vặt như thế được.”
“Ăn một chút thôi ạ.” Một cô bé tướng mạo xinh đẹp ló ra, ánh mắt lấp lánh nhìn người phụ nữ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây