“Giấy chứng minh anh làm được, ngày mai chúng ta xuất phát, nhưng anh phải ở Dương Thành năm ngày.” Thịnh Cảnh Xuyên tan ca trở về nói với cô.
“Em định nói nếu gấp quá sẽ không được, em không quen bên kia, còn phải xem từ từ.” Trước đó Diệp Ninh đã nghe phần lớn mọi người nhập hàng từ nhà máy quần áo bản địa hoặc từ Nam Thành, người có thể nhập hàng từ Dương Thành không nhiều. Cho nên chỉ cần có thể nhập hàng từ bên kia sẽ bán được trăm phần trăm.
Có anh đi cùng, đương nhiên không cần Diệp Lan đi nữa. Nhưng xem ra trong lòng em ấy vẫn muốn đi Dương Thành.
Ăn cơm tối xong, cô đang thu dọn hành lý, cô bé không yên lòng giúp đỡ gấp quần áo.
“Muốn đi Dương Thành à?” Thật ra Diệp Ninh biết vì sao em ấy muốn đi Dương Thành: “Muốn đi tìm bà ta sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây