“Ừm, em đã muốn tự kinh doanh lâu rồi, chẳng qua mấy năm trước tình hình vẫn chưa rõ lắm. Bây giờ người kinh doanh ngày càng nhiều, em không muốn tìm một công việc nhàn nhã, ngày nào cũng đi làm tan làm rồi ăn no chờ chết như thế.” Từ khi cô biết vị trí thời đại mình đang sống, cô đã quyết định phải kinh doanh, nhưng cô cũng không muốn trở thành người giàu nhất gì đó, chỉ cần kiếm nhiều tiền một chút, thực hiện tự do tài chính là được rồi.
Hai người trao đổi thư từ nhiều năm, anh biết tích cách của cô. Cô quyết định xong xuôi sẽ không dễ dàng thay đổi, anh sẽ không lên tiếng khuyên cô, mà đang nghĩ xem bản thân sẽ giúp gì được.
“Cửa hàng quần áo trông thì dễ, nhưng không có kinh nghiệm sẽ không mở được, hay là em tìm một cửa hàng nào đó bán một khoảng thời gian, xem thử họ nhập hàng từ đâu rồi bán, em thấy sao?” Thịnh Cảnh Xuyên chưa kinh doanh bao giờ, tích góp chút kinh nghiệm, lập kế hoạch chu toàn sẽ luôn không sai.
“Em cũng không phải mở cửa hàng ngay, nhà ở bên này còn khá nhiều chuyện như vậy mà. Cứ vừa trang hoàng vừa nhìn thị trường trước đã, không vội.” Cô không phải người lỗ mãng, cái gì cũng chưa hiểu đã đòi mở cửa hàng, tất nhiên phải tìm hiểu ngọn nguồn đã.
Thập niên 80 là thị trường của người buôn bán, chỉ cần bạn có hàng thì sẽ có người mua, dù là mở cửa hàng gì cũng không bị lỗ, Gần đây ngoài việc trang trí nhà ở ra cô còn đi dạo khắp nơi bên ngoài, chỉ cảm thấy bản thân thấy được vô vàn cơ hội kinh doanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây