Dì Bạch mang theo Diệp Ninh vào sân, sân nhỏ vốn ồn ào chậm rãi trở nên yên tĩnh, một bà cụ mắt tam giác trong đó nhìn bọn họ với vẻ mặt căm hận.
“Đã nói cả sân này là cục quản lý bất động sản cho chúng tôi thuê, cũng không biết quốc gia nghĩ sao, muốn giao sân nhỏ này lại cho tư bản các người.”
“Sân này từ nay về sau không phải của tôi nữa rồi, tôi đã bán cho đồng chí nữ này, hôm nay đến để thông báo với mọi người tí, để tránh sau này hiểu lầm.” Dì Bạch nhìn người trong sân, vẻ mặt lãnh đạm, trong này có người đánh xe và người hầu bên ngoại của bà ấy, lúc xảy ra chuyện thì những người này xuống tay ác nhất.
Tất cả mọi người vừa nhìn về phía cô thấy một cô gái yếu đuối mềm mại như cô thì càng ra vẻ ta đây.
“Có tiền thì hay lắm à, sớm muộn gì cũng sẽ thuyên chuyển những người như cô đi thôi.” Một người đàn ông trung niên trong đó nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây