Diệp An vô tâm, cậu bé ngủ hai ngày trên xe lửa nên bây giờ rất hưng phấn. Vì trên xe lửa quá ồn nên Diệp Ninh ngủ không ngon. Diệp Lan nghĩ trong người cầm nhiều tiền như thế nên không dám ngủ, cho nên hai chị em bọn họ hơi mệt.
Sau khi rửa mặt xong, Thịnh Cảnh Xuyên mang nước nóng đến để bọn ho ngâm chân rồi đi ngủ.
“Anh Bình An, anh mang đến cho em hay cho chị?” Diệp Lan không phải kẻ ngốc, hôm nay vừa xuống xe lửa thì đa phần anh Bình An luôn chăm chú nhìn chị, nói chuyện làm việc đều suy xét đến chị, không phải anh không quan tâm cô bé và Tiểu An mà khác biệt hoàn toàn. Chỉ cần hơi chú ý sẽ phát hiện, anh đối xử với cô bé và Tiểu An như đối xử với em trai, em gái, nhưng đối xử với chị cả không đơn giản như với em gái.
“Cho các em.” Thịnh Cảnh Xuyên nhìn cô bé, khẽ nhếch miệng: “Rõ ràng như vậy à?”
Anh không giải thích, anh ung dung thừa nhận. Nam chưa cưới, nữ chưa gả, có gì mà không thể nhận chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây