Ở Bắc Thành hai năm, Vương Dao rất rõ sống ở thành phố lớn không dễ dàng, không có chút bản lĩnh thì chi bằng sống ở thành phố nhỏ thôi.
“Tớ có một người bạn là người ở Bắc Thành, tớ đã nhờ anh ấy tìm trường học giúp tớ rồi. Còn về hộ khẩu, đây cũng là nguyên nhân tại sao tớ đến Bắc Thành trước, tớ muốn mua một căn nhà ở bên kia, có nhà là có thể dời hộ khẩu qua đó rồi. Còn công việc thì không gấp, trong tay tớ còn một chút tiền tiết kiệm, tóm lại cậu đừng lo.” Biết cô ấy đang quan tâm mình, Diệp Ninh cố hết sức giải thích.
“Thật luôn, xem ra cậu thật sự muốn đến Bắc Thành, vậy chúng ta đây liền có bạn rồi. Chừng nào thì cậu đi? Tớ phải cuối tháng sau lận, đến lúc đó tớ dẫn cậu ra ngoài chơi, Bắc Thành có nhiều đồ ăn ngon và chơi vui lắm.” Cô ấy thấy cô có kế hoạch của riêng mình thì không nhiều lời nữa, dù lúc đó thật sự không thể tiếp tục ở thì trở về huyện Hoàn Sơn là được, cô ấy lại nói về chuyện ở trường của mình.
Tuổi trẻ thật tốt, thanh xuân tùy ý, cô chống cằm nghe cô ấy vô cùng phấn chấn nói những chuyện vui ở đại học, thật ra trong lòng có chút hâm mộ.
Tuổi cô bằng với Vương Dao, nhưng linh hồn đã hơn ba mươi, dù cô cảm thấy tâm thái của mình còn rất trẻ, thực tế vẫn thay đổi rất nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây