Bốn cửa hàng này đều là của cô, hoặc là nói có hai cửa hàng của Diệp An. Diệp Ninh đã nói với cậu bé, hai cửa hàng kia cũng bán đi. Lần trước khi cô đi tìm chủ nhiệm đã nói với mấy ông chủ, nếu như bọn họ muốn mua sẽ ưu tiên cho bọn họ, nhưng mấy người này đều nói sẽ suy nghĩ.
Ba người tập hợp lại cùng nhau bàn bạc, cô không hối bọn họ mà vào nói chuyện phiếm với ông chủ thuê cửa hàng.
“Cô chủ cho thuê, mấy người này đều đến mua cửa hàng à?” Ông ta là ông chủ bán quần áo, làm ăn khá tốt, mấy năm nay kiếm lời không ít. Mấy hôm trước, cô hỏi ông ta có muốn mua cửa hàng ông ta đang thuê không, ông ta cảm thấy giá cao quá không mua. Kết quả chưa đến một tuần đã tăng hơn hai nghìn tệ, bây giờ hối hận đến xanh ruột. Bây giờ nhìn thấy cô dẫn người đến xem cửa hàng, ông ta càng sốt ruột hơn.
“Đúng, ông yên tâm, chuyện cửa hàng tôi đã bàn với bọn họ rồi. Hợp đồng của ông còn bảy tháng, đến lúc đó sẽ sang cho bọn họ. Nếu như ông vẫn muốn thuê tiếp có thể bàn với bọn họ, nhà bọn họ đều là công nhân, chắc sẽ không mở cửa buôn bán đâu.” Diệp Ninh không để ý ai mua, chỉ cần đừng thiếu tiền của cô là được rồi.
“Đừng nha, cửa hàng này tôi định mua lại, cô đừng bán cho người khác. Tôi đã chuẩn bị tiền xong rồi, hôm nay có thể giao tiền.” Ông chủ bán quần áo sốt ruột.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây