Hôm trước cô đã hẹn với thím Vương Mai rằng hôm nay sẽ bán cửa hàng, cô phải qua nhà bà ta một chuyến.
Mấy hôm nay cửa hàng lại lên giá, Vương Mai ở nhà bất an đi tới đi lui, lo lắng cô đổi ý không bán cửa hàng nữa.
“Được rồi, đừng đi nữa, bà đi qua đi lại như vậy khiến tôi cũng phiền theo đây này.” Ông Vương cảm thấy vợ mình quá kích động, lên tiếng khuyên bảo: “Nếu của chúng ta thì sớm muộn gì cũng của chúng ta, không phải của chúng ta thì cưỡng cầu cũng vô dụng. Bây giờ giá của cửa hàng này cao như thế, sau này sẽ không tăng nhiều nữa, nếu không mua được cũng không sao.”
“Như vậy sao được, tôi nghe dì hai của ông nói chắc chắn cửa hàng kia có thể tăng giá. Cho dù không tăng, hôm nay chúng ta cũng phải mua được cửa hàng này, mỗi tháng thu tiền thuê cũng đủ rồi. Ông biết cậu họ của ông mua hai cửa hàng tiền thuê một tháng bao nhiêu không? Một trăm sáu mươi tệ, còn cao hơn tiền lương của tôi. Cho dù một cửa hàng tám mươi tệ một tháng thì một năm cũng có chín trăm sáu mươi tệ. Cho dù cửa hàng mất giá, dựa vào tiền thuê mười một mười hai năm cũng có thể thu hồi vốn, tính thế nào cũng không lỗ.”
Bà Vương đã kể cho bà ta nghe chuyện em họ của mình, bây giờ điều bà ta hối hận nhất là không đi hỏi han em họ, không thì bây giờ đã kiếm được tiền rồi, đâu cần dùng hết của cải mua cửa hàng này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây