Ông chủ ba cảm thấy bà vợ bên cạnh đang đá ông ấy, nhưng coi như không biết.
“Ông chú, cháu có sự sắp xếp của riêng mình, Bắc Thành cháu nhất định phải đi, hiển nhiên không thể tiếp tục công việc. Thay vì cho người ngoài, còn chi bằng cho người trong nhà.” Diệp Ninh vô cùng kiên định nói.
“Nhưng…”
“Ôi, Tiểu Ninh à, cháu nói đúng đấy, chúng ta đều là họ hàng máu mủ, đương nhiên phải chiếu cố người nhà.” Bà thím ba xen vào.
Bà ấy cũng tinh ý, cô vừa lên tiếng đã đoán được ý đồ đến đây của cô. Đó là công việc ổn định, còn là xưởng dược, bao nhiêu người lạy ông xin bà cũng không chiếm được cơ hội. Bà ấy bất chấp suy xét cho cô, chỉ cần nghĩ đến con trai hoặc cháu trai của bà ấy trở thành công nhân thì bà ấy đã kích động đến mức tim đập nhanh không ngừng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây