“Đây là con nhà thím Hoa Lan à? Cẩn thận một chút.” Diệp Lan gõ đầu cậu nhóc, lấy trong túi ra một viên kẹo đưa qua. Những đứa bé ở phía sau đuổi theo cậu nhóc nhìn thấy kẹo vội dừng bước, nhìn chăm chú vào kẹo mà nuốt nước bọt.
“Đừng trêu bọn nhỏ nữa, lấy kẹo ra đi.” Diệp Ninh cười nói.
Đơn vị phát hơn hai lạng rưỡi kẹo, chỉ để lại mấy viên cho Tiểu An, còn lại mang về thôn chia cho bọn nhỏ.
Đừng thấy bây giờ là năm 1983 nhưng chỉ có thể ăn no mà thôi, muốn ăn ngon rất khó. Giống như loại bánh kẹo này, rất nhiều đứa bé ở nông thôn vẫn hiếm được ăn.
Rất nhiều cha mẹ của bọn nhỏ ở bên cạnh nhìn thấy mấy chị em Diệp Ninh trở về, lại thấy bọn họ chia kẹo cho đám trẻ, ai cũng vui vẻ ra mặt, nói ngọt như không cần tiền, liên tục khen bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây