Nói thật ba đứa trẻ nhà họ Diệp học hành đều không tệ, nếu không Diệp Thanh Sơn cũng sẽ không liều mạng kiếm tiền cung cấp cho ba đứa trẻ đi học.
“Chị, chị có cảm thấy anh Bình An thay đổi rất nhiều không?” Diệp Lan ngồi phía sau bếp lò liếc mắt nhìn Thịnh Cảnh Xuyên, anh cao lớn lên, làn da cũng trắng. Quan trọng là… cũng cảm thấy thay đổi rất nhiều.
Cô biết cô bé muốn nói gì, chủ yếu chính là khí chất thay đổi. Vì ở nông thôn, không biết lúc nào mới có thể trở về, có thể bởi vì không nhìn thấy hy vọng nên anh khá trầm mặc ít nói, hay là nói có hơi u ám. Lần này nhìn thấy anh quả thực rất khác với anh trong ký ức, tự tin thở mạnh, quan trọng là sáng sủa hơn.
“Người ta là người Bắc Thành, còn là sinh viên, thay đổi lớn rất bình thường. Em học hành cẩn thận thì cũng thi vào Bắc Thành được sau này làm việc ở Bắc Thành, em cũng sẽ thay đổi.” Diệp Ninh nói đơn giản vài câu rồi không nói nữa.
Cô biết làm đồ ăn, mùi vị không bằng cô bé, có điều thịt kho tàu cô học với đầu bếp không tệ, có thể mang ra được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây