“Ăn ngon, còn nữa không, tớ cũng nướng.” Đối với việc ăn uống, cô ấy vẫn luôn cảm thấy thích nướng.
Cô lấy ra hai chiếc bánh cuối cùng: “Đừng để gần lửa quá, tránh cho bánh bị cháy.”
Trông thấy đám người Vương Bân cũng đang vô cùng hào hứng nhìn cô, cô dứt khoát đưa bánh cho bọn họ, để bọn họ tới kiểm tra. Cô còn mang theo hoa quả và thịt khô tới, hoa quả cũng đã rửa sạch và cắt khúc, thịt khô được hấp chín rồi để nguội, như vậy ăn sẽ dai hơn, còn rất thơm nữa.
“Đừng khách sáo, cùng ăn đi.” Diệp Ninh cầm lấy cái chân vịt duy nhất nhét vào trong tay Vương Dao, đừng trách cô bất công, vẫn luôn là thân gần lạ xa.
Cô ấy vui vẻ gặm một cái: “Ăn ngon đó, nhưng sao mùi vị lại giống như phía bên Bắc Thành thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây