Buổi sáng ngày mùa thu có hơi lạnh, cô khoác một chiếc áo khoác khá dày, cô tìm được đôi giày vải phổ thông rồi mang vào. Sau đó bỏ hoa quả tối qua đã cắt gọn và rửa sạch vào trong hộp cơm. Ngoài ra còn xếp đủ loại thịt khô vào hộp cơm, là thứ Thịnh Cảnh Xuyên gửi tới lần trước còn dư.
“Chị, chị chờ chút.” Diệp Lan nghe được động tĩnh thì cùng dậy theo. Cô bé biết chị muốn đi leo núi nên tối hôm qua đã nhào bột, bây giờ đã làm xong rồi: “Em làm cho chị mấy miếng bánh ngọt, đến lúc đó chị có thể chia ra ăn với đồng nghiệp.”
Bởi vì phải chia cho người khác, cô bé quyết tâm bỏ thêm hai muỗng đường, lúc vừa mới làm xong, tách ra đều có nước đường chảy ra, trông khá ngon.
“Chị, cho em một cái.” Diệp An dậy đi vệ sinh, ngửi được mùi bèn chạy tới.
“Giống như mũi chó vậy.” Diệp Lan lườm cậu bé rồi cho cậu bé một miếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây