“Cái gì? Ông già chết tiệt kia cũng đến à?” Vương Xuân Hương vừa nghĩ đến ông cụ kia, không nhịn được mà rùng mình. Đó chính là kẻ lỗ mãng không thèm nói lý lẽ, nói đánh người thì sẽ đánh người.
“Con không nhìn thấy rõ, nhưng con trai và cháu trai ông ta đã đến cả rồi, nhìn có mười mấy người.” Bà ta sợ hãi mà nói: “Vậy ngày mai chúng ta có đi không?”
“Đi cái rắm. Muốn tìm chết thì chính cô đi đi, đừng lôi kéo con trai tôi.” Vương Xuân Hương nghiến răng, không ngờ cô lại mời ông già chết tiệt đó đến. Nếu như bọn họ dám đi làm loạn linh đường thì chắc chắn nhóm người kia sẽ đánh gãy chân Phương Minh và Thanh Hà.
Cả nhà cậu họ và bác cả vừa đến, lời đồn trong thôn không còn nữa, bọn họ đều nói tiếc thương cho Diệp Thanh Sơn còn trẻ mà chết sớm.
“Đừng quan tâm bọn họ, một đám người vô dụng bắt nạt kẻ yếu mà thôi.” Diệp Thanh Mai biết rõ tính cách của những người trong thôn, bảo cô không cần để ý đến bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây