Còn về anh, cô cảm thấy anh coi nguyên chủ như cô em gái điêu ngoa tùy hứng hơn. Từ mặt nào đó mà nói, có lẽ anh thích đứa con gái Diệp Lan bị Lý Thương phớt lờ này hơn.
Cô nghĩ một hồi, lôi một cái rương gỗ từ gầm giường ra. Đây là cái rương được nguyên chủ dùng ở ký túc xá, bên trong có vài món đồ thường dùng của cô ấy, trong đó có một cái hộp nhỏ đựng mấy lá thư.
Thịnh Cảnh Xuyên nói nguyên chủ không gửi thư cho anh, cô ấy gửi lại gửi đến nhà anh, cũng nhận được hồi âm, là mẹ của anh trả lời. Trong thư không mắng chửi điều gì nhưng ý tứ của lá thư lại làm tổn thương tự tôn của người khác kinh khủng, vừa vặn tên khốn Tôn Diệu Quân kia theo đuổi quá gắt, cô ấy ỡm ờ đồng ý qua lại nên không tiếp tục viết thư cho anh nữa.
Diệp Ninh cất những lá thư nhận được này vào hộp, ngẫm nghĩ một hồi, lấy lá thư mẹ anh gửi cho cô ra, rồi lại lấy thêm một tờ giấy viết thư. Cô tỏ vẻ trước đó cô có viết thư nhưng hình như anh không nhận được, còn nhận được một lá thư uy hiếp nói cô cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Con cóc là cô cho rằng thiên nga không muốn dính dáng tới cô nên cắt đứt liên lạc, sau này cũng ít qua lại miễn bị người ta nói ra nói vào.
Cô đến bưu cục mua một phong thư lớn, chẳng những bỏ thư cô viết vào mà còn bỏ luôn lá thư của mẹ Thịnh Cảnh Xuyên. Tính cô và cái tính âm thầm nhớ thương của nguyên chủ hoàn toàn khác xa nhau, để ý nhất là có thù tất báo, có thể lập tức báo thì báo ngay, không thể báo ngay được thì để đó đợi dịp tính sổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây