Chú bảo vệ nhận điếu thuốc từ anh, nói chuyện ôn hòa hơn nhiều: “Nếu cậu muốn tìm cô ấy thì một tuần sau hãy đến.”
“Cảm ơn chú.” Thịnh Cảnh Xuyên hỏi thăm địa chỉ của cô nhưng không ai biết. Anh đưa một lá thư cho chú bảo vệ, để chú ấy giúp giao cho cô.
Cùng lúc đó, Diệp Ninh đã làm xong việc trong buổi sáng nên buổi chiều có nửa ngày hoạt động tự do.
Xem như cô đã hiểu vì sao mọi người tranh nhau đi, xong công việc buổi sáng thì buổi chiều được hoạt động tự do, chẳng khác nào đi du lịch cả.
Được nghỉ ngơi đương nhiên là tốt, cô và hai đồng nghiệp ở xưởng khác đi đến cửa hàng. Cô không quên mua đồ hộ cho Dương Uyển Tình, ngoại trừ cô ta, cô còn đồng ý với hai cô gái trong xưởng, không phải thứ gì linh tinh, chỉ là khăn lụa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây