Người đàn ông nói giọng địa phương, lớn tiếng gọi:
“Cơm tới rồi~”
“Ăn cơm đi.”
Trong bóng tối, Hoắc Bắc Sơn nhìn người đưa cơm, cảm thấy có chút quen thuộc mơ hồ.
Mãi đến khi anh cúi đầu thấy người đàn ông trong lúc chờ người khác nhận bát cơm từ tay mình, ngón cái và ngón trỏ bàn chân phải liên tục cọ xát vào nhau, Hoắc Bắc Sơn chợt hiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây