Tống Tinh Lan thì thường xuyên đi khắp nơi, ít khi có thời gian ở nhà nên cũng không bị làm phiền, được yên tĩnh.
“Đúng vậy đó.” Một người phụ nữ khác ngồi đối diện thím Quế Hương vội vàng hùa theo: “Cái đầu của anh hai cháu giống như hạt bàn tính vậy, lách cách, xoay một cái là ra ý tưởng, thật là giỏi!
“Sau này, đại đội của chúng ta sẽ phải nhờ cậy vào anh hai cháu đấy!”
“...”
Tống Sở Sở tuy cười toe toét trông rất ngây thơ nhưng thực ra cô không bị những lời “đạn ngọt” này làm cho mê muội.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây