Vương Tuệ đang ngoài sân thu quần áo, liếc mắt nhìn con trai: “Làm bài tập mà lắm chuyện thế! Không làm xong bài thì tối đừng có đòi ăn cơm!”
Quốc Khánh khép nép co cổ lại, miệng dạ dạ vâng vâng nhưng đôi mắt vẫn liếc ngang liếc dọc.
Khi mẹ cậu bé mang quần áo trở lại phòng, cậu bé liền ném bút chì lên bàn rồi lẻn đi mất.
Đợi Vương Tuệ bước ra ngoài, trong phòng khách đâu còn thấy bóng dáng con trai đâu.
Con khỉ tinh quái này làm sao biết được Sở Sở đã về nhà!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây