Thúc Thanh Phương đang có một đề tài nghiên cứu cần sử dụng đất có tính axit, nghe nói ở đây có suối nước nóng nên cô ta đã đến. Trong giỏ trên tay Thúc Thanh Phương đầy đất màu nâu xám, trên mặt và kẽ móng tay cô ta cũng lấm lem bụi bẩn.
Tống Sở Sở nhìn cô ta gầy gò mà còn phải vác nhiều đất như vậy, đi bộ đã khó khăn chứ đừng nói đến việc mang xuống núi.
Trời sắp tối, mà một đồng chí nữ lại tự mình xách nhiều đất như thế, Tống Sở Sở liền nói: “Để tôi giúp cô.”
Thúc Thanh Phương vốn định nói không cần, cô ta có thể chạy thêm vài chuyến.
Nhưng Tống Sở Sở không đợi cô ta từ chối, liền đưa tay lấy túi vải rồi đặt vào giỏ đeo lưng của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây