Tống Sở Sở nhìn về phía người đàn ông, dưới bóng cây, đôi mắt anh rất sáng, hàm răng trắng, toát lên vẻ chính trực, dường như còn đẹp trai hơn bình thường.
“Khụ khụ.”
Tống Sở Sở khẽ ho một tiếng, nhắc nhở bản thân đừng để bị mê hoặc bởi nhan sắc của đàn ông.
“Được rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi về trước đây.”
Tống Sở Sở sợ rằng nếu mình không đi ngay, một lúc nữa sẽ đắm chìm vào vẻ đẹp của người đàn ông kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây