“Ồ ồ, được rồi.” Hồ Phương gãi gãi đầu cười ngây ngô: “Tôi cũng chỉ là lo lắng cho cậu ấy, nhiều lời hỏi một câu thôi, vậy mọi người bận việc tiếp đi.”
“Ừm.” Thẩm Chiếu gật đầu, sau đó rời đi.
“Thật là kỳ lạ.” Hoàng Y nhíu mày khó hiểu, nhỏ giọng lẩm bẩm:
“Trần Hồng rõ ràng là chết trong nhà vệ sinh khu tập thể chúng ta, sao đội trưởng Thẩm lại chạy ra ngoài điều tra nhỉ.”
Hồ Phương đứng bên cạnh nghe được câu này, bước chân đang định ra ngoài khẽ khựng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây