“Thôi được, anh tạm thời tin tưởng em một lần.” Anh Toàn gật đầu, lại hỏi một chút về tình huống của Khương Phi Nhạn.
Cuối cùng,vẻ mặt hắn ta nghiêm túc cam đoan: “Em yên tâm, anh sẽ không để em bị ức hiếp uổng phí đâu.”
Trương Phán Nhi mừng thầm trong lòng, trên mặt lại lo lắng nói: “... Đừng làm lớn chuyện, nếu không sẽ ảnh hưởng đến anh.”
“Không sao.” Ánh mắt Anh Toàn lộ ra hung quang, nheo mắt nói: “Đối phó với một con nhãi mà thôi, anh tự có chừng mực.”
Buổi trưa Trương Phán Nhi ăn cơm xong liền rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây