Chu Linh Tuệ bĩu môi: “Sao giờ em mới đến, chị đói muốn xỉu rồi.”
“... Ừm, có chút chuyện.”, Khương Phi Nhạn hơi chột dạ, giục: “Ăn nhanh đi!”
“Ừm ừm.”, Chu Linh Tuệ bưng bát cháo lên cũng không hỏi nhiều, vội vàng cúi đầu ăn ngấu nghiến.
Nhìn hai người họ coi mình như không khí, Tiêu Phong hơi khó chịu:
“Chu Linh Tuệ, tôi đang nói chuyện với cô đấy, cô không nghe thấy à!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây