Cô lao vào từng cửa hàng, thử đồ và ăn uống như điên.
Chẳng bao lâu, cô phát hiện ra mình có thể điều khiển mọi thứ bằng ý niệm, thậm chí có thể dịch chuyển tức thời đến bất cứ đâu!
Thật đúng là kỹ năng đặc biệt cực kỳ lợi hại, thật sảng khoái!!
Vậy thì, cuộc khám phá bắt đầu!
Điểm đến đầu tiên: Siêu thị siêu lớn với diện tích 50.000 mét vuông!
Siêu thị có 5 tầng, mỗi tầng chứa đầy các loại hàng hóa khác nhau.
Tầng một là khu thực phẩm, chỉ riêng gạo, bột mì, các sản phẩm từ đậu và bột khoai lang đã có khoảng 300.000 cân.
Khu đồ ăn vặt cũng rất phong phú, từ kẹo, bánh mì, thạch, hạt dưa, khoai tây chiên, bánh quy, v.v., tổng cộng lên đến 500.000 cân.
Còn có đủ loại đồ uống, trái cây, đồ ăn sẵn... tất cả cộng lại có đến hàng trăm nghìn cân.
Chỉ với ngần ấy thực phẩm, một người ăn cả đời, thậm chí mười đời cũng không hết!
Tầng hai là khu dịch vụ đời sống, với các loại đồ dùng như sản phẩm tắm gội, dụng cụ nhà bếp, vật dụng hàng ngày, mỗi loại đều có hàng trăm nghìn món.
Những thứ như giấy vệ sinh, dầu gội đầu, dùng đến mấy trăm năm cũng không hết.
Tầng ba là khu vực thiết bị điện tử, có đủ thứ từ điện thoại, tivi, máy ghi hình, máy quay phim, đài, dàn âm thanh, máy tính, máy chơi game, mỗi loại đều có vài nghìn chiếc.
Tầng bốn là khu thời trang, trưng bày các loại quần áo, giày dép, đồng hồ từ các thương hiệu lớn.
Tầng năm là khu ẩm thực, với đủ tám phong cách ẩm thực nổi tiếng khắp Hoa Hạ cùng với các nhà hàng nổi tiếng từ nước ngoài.
Nhưng tiếc là chỉ có thể nhìn, không thể ăn vì không ai nấu.
......
Điểm đến thứ hai: Trung tâm thương mại cao cấp!
Toàn bộ đều là các thương hiệu đẳng cấp nhất!!
Túi xách, giày dép, mỹ phẩm! Chanel, Hermès, Gucci, LV, tất cả những thứ mà mọi phụ nữ mơ ước!
Khu cửa hàng trang sức! Cartier, Van Cleef & Arpels, Boucheron, Harry Winston... đủ loại trang sức lấp lánh làm chói mắt!
Siêu xe! Rolls-Royce, Bentley, Ferrari, Lamborghini... cánh đàn ông nhìn thấy cũng không muốn rời đi!
......
Điểm đến thứ ba: Bệnh viện hiện đại!
Diện tích 10.000 mét vuông, với đủ các loại thiết bị y tế tiên tiến trong và ngoài nước, từ thuốc men đến dụng cụ đều đầy đủ.
Ngoài ra còn có 5 robot hướng dẫn, sau này những bệnh đơn giản có thể tự lấy thuốc mà không cần bác sĩ!
......
Điểm đến thứ tư: Thư viện!
Diện tích 5.000 mét vuông, gồm 3 tầng.
Nơi đây tập hợp đủ loại sách kinh điển, tiểu thuyết, sách giáo khoa, sách chuyên ngành, sách tranh báo chí từ khắp nơi trên thế giới!
Đọc cả đời cũng không hết!!
......
Điểm đến thứ năm: Khách sạn năm sao!
Cao 35 tầng, với 388 phòng hạng sang!
Tầng một có khu spa và giải trí, mỗi phòng đều có cửa sổ kính lớn, bồn tắm to, ban công rộng!
Khương Phi Nhạn lập tức quyết định, sau này cô sẽ sống ở đây!
Đã là chủ nhân của không gian, thì phải ở nơi lớn nhất, sang trọng nhất, và tận hưởng những điều tốt nhất!
Khương Phi Nhạn đi thang máy lên thẳng phòng tổng thống ở tầng cao nhất.
Wow~ Phòng thay đồ, bể bơi, phòng gym, quầy bar, thứ gì cũng có.
Cô hưng phấn nhìn ngắm khắp căn phòng tổng thống, rồi lấy từ tủ lạnh ra một lon Coca lạnh.
Thả mình thoải mái trên ghế nằm ngoài ban công, chân vắt chéo.
Nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài, cô nhâm nhi một ngụm Coca.
Ực~
Cuộc sống của người giàu, thật là giản dị mà không phô trương chút nào!
Đúng lúc Khương Phi Nhạn đang chìm đắm trong niềm vui thì cửa bếp vang lên tiếng gõ.
“Tiểu Nhạn, con khóa cửa bếp làm gì thế, sắp một tiếng rồi sao vẫn chưa ra?”
Khương Phi Nhạn lập tức thoát khỏi không gian, chỉnh lại biểu cảm trên gương mặt.
Cô đổi sang vẻ mặt bực bội và hung hăng rồi đi mở cửa.
“Táo bón không được sao?!” Khương Phi Nhạn trừng mắt nhìn Lâm Xuân Cầm đứng trước cửa.
Nhà này thiết kế phòng vệ sinh nằm trong cùng liền kề với bếp, vậy nên cô cũng không lo bị lộ.
“Con bé này... làm gì mà nóng tính thế, mẹ chẳng phải đang lo cho con thôi mà.”
Lâm Xuân Cầm cười khô khan.
Nhưng ánh mắt bà ta vẫn không ngừng đảo quanh bếp, còn cố ý ngửi ngửi xem có mùi gì không.
Bộ dạng này rõ ràng cho thấy bà ta nghĩ rằng cô trốn trong bếp để nấu món gì ngon.
Khương Phi Nhạn hừ lạnh một tiếng, hất vai đụng bà ta ra rồi đi thẳng về phía phòng khách.
Trong phòng khách, chỗ nôn mửa đã được Lâm Xuân Cầm dọn sạch, còn Khương Quốc Vĩ cũng đã thay quần áo mới.
Thấy con gái lớn đi thẳng vào phòng, Khương Quốc Vĩ không nhịn được nữa: “Đứng lại!”
Khương Phi Nhạn khựng bước, ngẩng đầu liếc ông một cái: “Chuyện gì?”
“Con có thái độ gì vậy?!” Khương Quốc Vĩ cau mày trừng mắt nhìn cô: “Con tưởng trốn trong bếp là mọi chuyện coi như không xảy ra sao?!”
Nếu không vì cảm thấy đống chất nôn đó quá ghê tởm, ông ta thật sự muốn chờ cô dọn dẹp.
“Có chuyện gì sao?” Khương Phi Nhạn dựa lưng vào tường, cười nhạt: “À, con nhớ rồi.
Ai đó ngay giữa ban ngày ban mặt, trước mặt con gái mình, lại đi ân ái với tiện nhân, bị con bắt gặp nên xấu hổ tức giận chứ gì?”
Khương Phi Nhạn diễn lại dáng vẻ ngang ngược và kiêu ngạo của nguyên chủ một cách sống động, thậm chí còn tỏ ra lấn lướt hơn, khiến cho gã cha cặn bã Khương Quốc Vĩ tức giận đến mức đầu bốc khói: