Cô ấy nhai ngấu nghiến một miếng bánh bao chấm tương, sau đó nhắm mắt giả vờ ngủ.
Lý Tiểu Tình là người đầu tiên không ngồi im được, hai ngày nay được ăn ngon, miệng cô ta đã quen vị ngon mất rồi.
Thấy Chu Linh Tuệ chẳng lấy gì ra, cô ta không nhịn được bèn hỏi: “Đồng chí Linh Tuệ, cô có quên gì không đấy?”
“Hả? Tôi không hiểu ý cô lắm.” Chu Linh Tuệ liếc nhìn cô ta: “Cô nói tôi quên gì cơ?”
Hừ, con người này đúng là tham lam hết chỗ nói, vậy mà còn nhớ nhung đến đồ của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây