“Mẹ!” Chu Linh Tuệ nhìn thấy bóng người quen thuộc đứng ở cửa nhà từ xa, nghẹn ngào gọi.
“Dì ơi!” Khương Phi Nhạn cũng xúc động không kém.
“Ôi! Linh Tuệ! Nhạn Tử! Cuối cùng hai đứa cũng về rồi!!”
Ngô Gia Tuệ nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe chạy ra đón, ôm chầm lấy hai cô con gái, “Về nhà là tốt rồi... về nhà là tốt rồi...”
Lâm Đại Thành đứng bên cạnh, luống cuống tay chân, căng thẳng đến mức không dám lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây