Ánh mắt Ngô Thu Hà lóe lên tia oán hận, tức giận nói: “Dù sao thì chúng tao cũng là cha mẹ của mày, mày sẽ bị quả báo đấy!”
“Tùy.” Khương Phi Nhạn nhún vai thờ ơ: “Dù sao các người làm cha mẹ cũng chẳng ra gì, có thể lén lút giở trò sau lưng, tôi còn cần bận tâm đến những điều này làm gì.”
“Chị… Tuy nói lần này bố mẹ làm sai, nhưng chị cũng không nên sai người bắt cóc bọn em, như vậy là phạm pháp đấy!”
Tần Thiên Kiều ra vẻ khuyên nhủ tận tình: “Hành lý của bọn em vẫn còn ở nhà khách huyện đấy.”
“Đến lúc người ta phát hiện bọn em biến mất, họ sẽ báo công an, vì sự an toàn của chị thì chị hãy thả bọn em ra đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây