“Con biết mà, cha thương con nhất.” Tần Thiên Kiều ôm lấy cánh tay ông ta làm nũng.
Nhìn cảnh này, khóe miệng Tần Thiên Kì cũng cong lên nụ cười.
Chỉ cần cha hắn ta ra tay, không có chuyện gì là không giải quyết được.
Mấy người bọn họ cũng không tiện ở nhà thôn trưởng lâu, sau khi cảm tạ ông ta, liền chuẩn bị đi xe bò về thị trấn.
Chưa đi đến đầu thôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây