Hai hôm trước, cô ấy chỉ mới tiện miệng nói với hắn là muốn ăn thịt gà, không ngờ hắn nhanh như vậy đã bắt được một con gà rừng mang đến.
Một lúc sau, Ngô Kỳ cũng đến.
Hắn cầm trên tay một chiếc hộp tinh xảo, cười nói: “Đây là bánh ngọt người nhà tôi mới gửi từ Kinh Thị đến, tôi không thích ăn mấy thứ này nên tặng cô vậy.”
Khương Phi Nhạn vỗ tay cười nói: “Hay quá, vậy là chúng ta có cả món tráng miệng sau bữa tối rồi!”
Thầy Cổ và dì Hoàng Uyển không đến, dù sao thân phận của hai người họ có chút đặc biệt, ban ngày ban mặt không tiện tiếp xúc với người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây