Xuyên Tới Những Năm 70, Tôi Mang Theo Không Gian Tài Nguyên Vô Hạn

Chương 13:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghe thấy cô nói vậy, Khương Quốc Vĩ đi theo ra ngoài vẻ mặt khó chịu:

“Tiểu Nhạn, con nói năng lung tung cái gì đấy, chỉ là chuyện nhỏ này thôi mà, có cần thiết phải làm vậy không!”

“Rất cần thiết!”, Khương Phi Nhạn nhún vai: “Cha không quản, vậy để người khác đòi lại công bằng cho tôi!”

Nói xong, cô lại gào lên một tiếng.

Sắc mặt Khương Quốc Vĩ hoàn toàn u ám.

Ông ta là người cực kỳ coi trọng danh tiếng, chuyện này mà truyền ra ngoài nói ông ta dạy con không nghiêm, chẳng phải là khiến người ta chê cười sao.

“Tiểu Nhạn, con thật là không nghe lời.”

Vừa nói, nắm tay ông ta siết chặt, ra vẻ uy hiếp.

“Con mà còn không ngoan ngoãn như vậy, thì đừng trách cha động tay động chân!”

Khương Phi Nhạn nhìn thấy động tác của ông ta, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Nhìn thấy dáng vẻ khác thường của cô, trong lòng Khương Quốc Vĩ giật thót một cái, trong lòng bỗng dưng có một dự cảm chẳng lành.

Quả nhiên.

Giây tiếp theo, một tiếng hét chói tai vang lên:

“Đánh người rồi! Đánh người rồi!!

Cha ruột của tôi vì con trai của người đàn bà góa bụa ăn trộm tiền mà đánh tôi này! Cứu tôi với!!”

Trong nháy mắt đồng tử của Khương Quốc Vĩ co rụt!

Lời này nghe sao mà chướng tai!

Con bé chết tiệt này, quả thực là muốn chết!

Thấy đối phương còn muốn gào lên, Khương Quốc Vĩ tức giận quát:

“Câm miệng! Mau câm miệng cho tao!!”

Lời này nếu như truyền ra ngoài, nhỡ đâu có kẻ gian xảo sinh nghi thì phiền phức!

“Tôi, không!” Khương Phi Nhạn im lặng phun ra hai chữ.

Sau đó khóe miệng nhếch lên cười đắc ý, bất chấp tất cả lại chuẩn bị há miệng.

“Cái đồ hỗn láo này!!”

Khương Quốc Vĩ bị chọc giận triệt để, nhịn không được vung nắm đấm lên định đánh cô.

Vẻ mặt dữ tợn này, vừa vặn bị mấy bà cô bác chạy tới xem náo nhiệt trông thấy.

Mọi người lập tức xúm lại, người thì khuyên can, người thì bàn tán.

“Ấy chà, Quốc Vĩ à, dừng tay, đó là con gái ruột của ông đấy, ông nỡ lòng nào đánh nó à!”

“Đúng đó, cha con ruột thịt thì có thù oán gì, ông như vậy có phải quá nhẫn tâm rồi không!”

“Thật không dám tin, trước giờ nhìn ông ta ôn hòa lễ độ, tính tình vậy mà lại nóng nảy như vậy.”

“Vừa rồi tôi nghe Tiểu Nhạn con bé đó kêu cái gì đó, hình như là Vạn Bảo trộm tiền của con bé, vậy mà người bị mắng lại là con bé?”

“Thật hay giả? Không thể nào! Vạn Bảo đâu phải con ruột ông ta, ông ta che chở nó làm gì?”

“Haizz, tôi đã sớm đoán ra rồi, trong này nhất định có gì đó uẩn khúc, nếu không thì sao Khương Vạn Bảo vừa vào nhà họ Khương, đã lập tức bị đổi tên?”

Nghe thấy lời bàn tán này, Khương Phi Nhạn đã trốn ra ngoài rìa đám đông lập tức giả vờ gào lên:

“Hu hu hu! Tôi thật sự rất đau lòng!”

“Rõ ràng là Khương Vạn Bảo vào phòng tôi trộm tiền, tôi chỉ nhẹ nhàng kéo nó lại hỏi một chút, cha tôi đã mắng tôi không nên gây chuyện.”

“Mẹ kế bên cạnh còn xúi bẩy, nói tôi làm ầm ĩ, bắt tôi xin lỗi Khương Vạn Bảo.”

“Không những vậy, bà ta còn thường xuyên nói xấu tôi, lén lút mắng tôi không cho tôi ăn cơm.”

“Có lúc tôi thật sự nhịn không được, mới lớn tiếng quát bà ta.”

“Không ngờ cha tôi không những không bênh vực tôi, mà còn luôn nói tôi không nghe lời.”

“Hiện tại thì tôi đã hiểu rồi, quả nhiên là có mẹ kế thì sẽ có cha dượng!”

“Từ sau khi mẹ tôi mất, tôi chính là cái cây si ngoài đồng, không ai thương không ai yêu.”

“Mẹ ơi… Năm đó sao mẹ không mang con theo cùng!”

“Như vậy thì tôi đã không phải đau khổ như thế này rồi… Hu hu hu…”

Giọng nói nghẹn ngào, khiến rất nhiều người có mặt không khỏi đỏ hoe mắt.

Trời ơi, không ngờ Tiểu Nhạn lại sống khổ sở như vậy.

Hóa ra lúc trước họ đã hiểu lầm con bé rồi!

Thật tội nghiệp, cha không thương mẹ kế độc ác, cũng khó trách tính tình lại trở nên nóng nảy như vậy.

Lâm Xuân Cầm này quả nhiên là biết người biết mặt không biết lòng, vậy mà lại lén lút ngược đãi Tiểu Nhạn như vậy.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Xuân Cầm đều thay đổi.

Quả nhiên mẹ kế đều không có người nào tốt, người phụ nữ này thật sự rất biết diễn!

Bị ánh mắt chán ghét của mọi người nhìn, sắc mặt Lâm Xuân Cầm lúc xanh lúc trắng, vội vàng giải thích:

“Không phải! Mọi người đừng có nghe con bé nói bậy, tôi căn bản chưa từng ngược đãi nó!”

Bà ta quay đầu nhìn về phía chồng mình nói: “Quốc Vĩ, anh nói giúp em một câu đi, bình thường em đối xử với Tiểu Nhạn như thế nào, anh đều biết mà!”

Lúc này Khương Quốc Vĩ đã tức đến nỗi không nói nên lời.

Ông ta thật sự không hiểu nổi, sao con bé chết tiệt này lại biến thành thế này.

Thật sự quá mức gian xảo, vô cớ gây rối!

Nhưng nhận được sự cầu cứu của vợ, ông ta không thể không quan tâm.

Vì vậy liền nói: “Tôi có thể đảm bảo với mọi người, nhà chúng tôi luôn đối xử với Tiểu Nhạn rất tốt, mỗi tháng ăn mặc đều là những thứ tốt nhất, mọi người đều thấy rõ.”

Mọi người nghe được câu này, cẩn thận suy nghĩ một chút, rất nhiều người đều gật đầu.

Phải rồi, quần áo trên người Tiểu Nhạn đều là kiểu mới nhất, người cũng trắng trẻo xinh đẹp.

Nếu thật bị ngược đãi, không thể nào có dáng vẻ này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)