Xuyên Tới Những Năm 70, Tôi Mang Theo Không Gian Tài Nguyên Vô Hạn

Chương 114:

Chương Trước Chương Tiếp

Vì vậy bà ấy dồn hết sự quan tâm vào Tiểu Hoàng nhỏ mà con bé nuôi.

Chú chó nhỏ rất ngoan ngoãn lại hoạt bát, mỗi lần chạy đến chơi đều khiến bà ấy vui vẻ rất lâu.

“Canh ngon đấy, em uống nhiều một chút.” Cổ Hoằng uống một ngụm canh nhỏ, liền đặt bát xuống.

“Lão Cổ à, canh nhiều thế này, chúng ta chia ra uống.”

Hoàng Uyển cầm lấy chiếc bát bị mẻ ở một bên, múc một ít củ sen và canh, sau đó đưa chiếc bát lớn trong rổ cho ông ấy:


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)