Xuyên Tới Những Năm 70, Tôi Mang Theo Không Gian Tài Nguyên Vô Hạn

Chương 108:

Chương Trước Chương Tiếp

“Khương… Khương tri thức… cứu… cứu tôi…”

Hồ Phương nằm trên mặt đất, phát ra tiếng kêu cứu yếu ớt.

Ánh mắt Khương Phi Nhạn trầm xuống, vừa định lên tiếng thì đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đang tới gần.

Cô lập tức kéo tay Hồ Phương, lôi hắn ta vào trong nhà.

Vừa đóng cửa lại, ngoài sân đã có động tĩnh.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)