Xuyên Tới Những Năm 70, Tôi Mang Theo Không Gian Tài Nguyên Vô Hạn

Chương 107:

Chương Trước Chương Tiếp

Một là không muốn phản bội đại ca, hai là sợ người của cấp trên, lỡ bị tóm được thì có mà sống không bằng chết.

“Dù thế nào thì châu báu mất là sự thật.” Người đàn ông trung niên nhìn hắn ta bằng ánh mắt âm trầm: “Cho dù không phải mày làm thì mày cũng thoát không khỏi liên quan.”

“Lời này của anh là có ý gì?” Mặt Hồ Phương trắng bệch, nhìn ông ta bằng vẻ không dám tin: “Đây là muốn đổ hết trách nhiệm lên đầu tôi?”

“Tôi lặn lội ở cái xó núi này ròng rã 2 năm trời, không có công lao cũng có khổ lao, chẳng lẽ anh không thấy sao?!”

Người đàn ông trung niên không muốn nhiều lời với hắn ta nữa, trực tiếp nói với đám người cao to phía sau: “Ra tay đi, chừa cho nó cái xác toàn thây.”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 16%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)