Trong mắt Thời Kiệt lóe sáng: “Chúng ta sẽ không nói những lời tổn thương ấy nữa, em cứ vui vẻ tiếp đón nhà chúng tôi vào trong ở, về sau chúng ta vẫn là người một nhà. Em nói có đúng hay không?”
Thời Nhiễm phải thật sự lau mắt mà nhìn người anh họ, người này không chỉ thâm độc mà tư tưởng còn bẩn nữa.
Thời Nhiễm không hề nao núng, cô lấy điện thoại từ trong ngực ra, trên màn hình hiển thị đoạn ghi âm đã kéo dài được mấy phút.
“Lời anh nói quả thật không tồi, chỉ là tôi có hơi đáng tiếc khi nghe những lời sâu sắc như thế. Anh nói xem trường học của các anh cũng nên khen thưởng ấy chứ nhỉ?”
Thời Nhiễm vung vung mái tóc: “Với lại tứ hợp viện này tôi được thừa kế từ người thân bên nhà mẹ. Đừng dùng con mắt bẩn thỉu đó mà suy đoán người khác nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây