Đợi cho tất cả mọi người đều ăn no đến không đi nổi, Thời Nhiễm bèn bỏ nồi lẩu và đồ ăn trên bàn xuống.
Tiện đó cảm thán sức chiến đấu kinh người của mọi người, tính cả cậu nhóc cũng chỉ có năm người, không chỉ ăn hết mì nướng cá chép và cua, phần lẩu dựa theo khẩu phần bảy người ăn cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
Thời Nhiễm bưng cho mỗi người một ly trà hoa cúc, ai nấy đều chậm rãi uống rồi về nhà mình.
Dì Vương nhìn quanh bốn phía, nội viện cũng mới chỉ tu sửa xong sương phòng phía tây, hai bên còn lại còn có vẻ hơi rách nát. Nhưng sự đổ nát này không giống với lúc mới bắt đầu, nhìn qua cũng không khiến người ta thấy sợ hãi.
Dì Vương: “Tiểu Nhiễm, con định chuẩn bị khi nào tu sửa luôn hai sương phòng này?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây